[VIETSUB] Xin Hãy Yêu Đương Với Kẻ Hài Hước Như Tôi – Tập 08 | WeTV

    Đi làm về không về thì gọi em đến làm gì? Đây là đồ bà nội để lại cho mẹ anh. Bây giờ nó là của anh rồi. Đồ thần kinh, tôi lấy nó làm gì? Anh nghĩ chúng ta có thể sống với nhau. Anh yên tâm. Tôi đã quên bạn gái cũ rồi. Anh đã suy nghĩ. Em là đối tượng kết hôn thích hợp nhất với anh. Em giỏi giang biết bao. Tốt nghiệp trường đại học danh tiếng trụ cột của công ty anh lớn hơn em ba tuổi, còn có thể dạy em về tình người. Anh xem anh phiêu bạt nhiều năm như vậy còn kén chọn cái gì? Vương Thạc Phi, anh bị gì thế? Sao anh lại thành đối tượng phù hợp với em? Vậy là chị không hiểu về mình rồi. Ta đếm cho cô nhé. Con đó, tự lập. Làm được. Tôi nghe nói anh muốn mua nhà, cất cánh bay tôi sẽ không mắng anh nữa. Anh chỉ muốn hỏi em, anh cảm thấy đối tượng phù hợp để kết hôn là dùng điều kiện để đo lường. Nói thật, cứ như tôi dòm ngó gì anh vậy. Vậy anh nói xem kết hôn chỉ là một giao dịch thôi mà. Không bàn điều kiện thì bàn cái gì? Tôi thật sự muốn đánh anh. Anh suy nghĩ thêm đi. Tôi nói với cậu thế này, có một ngày, tôi ngồi bệt xuống đường xem ốc có một người đi ngang qua em, nhìn thấy tôi đang ngắm ốc sên. Sau đó thì quyết định cùng ta sống hết quãng đời còn lại. Ta muốn một người như thế, chứ không phải người kết hôn với tôi nên mới kết hôn với tôi. Hiểu chưa? Đừng đi. Tôi đi đâu tìm ốc sên đây? Trêu chết em rồi. Anh còn cười nữa. Làm gì mà đánh anh? Tức chết đi được. Vương Thạc Phi đúng là đang sỉ nhục tôi. Con trai trên thế giới đều muốn lấy em, cũng là bản lĩnh của cô. Quan trọng là mình không đồng ý với quan niệm này. Rõ ràng anh thích kem trứng cá muối. Nhưng sau khi đến trung tâm thương mại đánh giá ngoại hình, chức năng, giá cả, Đến cuối cùng cô chọn kem ViE nhưng đó vẫn là điều cô muốn sao? Không thực dụng sao? Mọi người đều không muốn lấy cô nên vui sao? Đương nhiên rồi. Vì sao đột nhiên chúng ta lại đổi giọng? Hình như thế. Cậu ngốc quá. Tôi thấy mình giống đồ ngốc. Đồ ăn của tôi… Được rồi cô cô. Cô cô, cô nói ta biết, rốt cuộc tại sao mấy ngày nay đều không trả lời tin nhắn WeChat của em là điện thoại anh tắt máy sao? Không sạc pin à? Hay là vì sao nợ tiền? Cô nghĩ tôi thích hợp để kết hôn à? Cần phải nghĩ lâu vậy không? Không thích hợp. Tại sao? Bởi vì cô quá đẹp. Cưới về không yên tâm được. Được chưa? Đến rồi. Thú vị đấy. Lão Trịnh. Vào phòng gõ cửa. Tôi hỏi một câu hỏi xong sẽ ra ngoài. Hỏi đi. Nếu như cậu là đàn ông, sh… cái gì vậy? Còn nếu cái này của mình không rõ ràng anh đừng quan tâm cái đó. Con sẽ kết hôn với mẹ sao? Mạt Mạt, anh cũng biết mà. Tôi rất yêu vợ tôi. Tôi chỉ đi điều tra xã hội thôi. Vậy… vậy không đâu. Tại sao? Con quá hiếu thắng. Cái đó, đúng. Đừng chuyển cái này nữa. Cho cậu. Cho cậu hết chỗ này là được. Đúng. Vậy còn không? Còn mấy người nữa? Còn năm cái nữa. Được. Tôi nói, tôi nói cô từ thôi. Yên tâm đi. Tôi nói anh. Thì ta… Tôi… Chuyện này có liên quan gì đến việc có liên quan gì đến việc kết hôn hay không? Với cả lần đó, cô nương. Cần giúp gì không? Cảm ơn. Không có gì. Con gái các cậu lái xe mà không linh hoạt. Không cần đâu. Được. Làm gì thế? Em đang giúp anh đấy à? Thì cả ngày cô cũng không đi đâu. Cậu đi. A lô, vợ à. Tối không về nhà ăn cơm à? Chỉ vì chuyện cậu dừng xe bên quản lý cơ sở vật chất đã hủy hết bãi đậu xe của công ty chúng ta. Bây giờ ngày nào cũng dừng xe bên đường. Không phải. Chuyện này có liên quan đến việc có liên quan đến việc kết hôn hay không? Cái đó… tôi cậu hỏi tôi phải nói sao? Được, được em đừng lải nhải nữa. Anh quên lần trước ăn cơm ở nhà cô ấy à? Góc thấp nữa. Có thật là không tệ không? Được. Xem được rồi. Trong nhóm tóc ấy. Phát… phát. Không ngờ Chu Tổng nghiêm khắc của chúng ta vẫn còn một mặt Đúng là lên được phòng khách xuống được nhà bếp. Cô ơi, thịt kho tàu nhìn ngon lắm. Món canh sườn này em có thể uống ba bát. Cà chua xào trứng, Đó là hào quang muôn trượng. Cả đời này được ăn cơm Chu Tổng nấu, Đáng lắm. Đáng, đáng thật. Còn món cuối cùng, sắp xong rồi. Mọi người ăn trước đi, đừng khách sáo. Được được. Đừng làm nữa. Sắp được rồi. Sao thế? Ăn nhanh thế, chưa ăn cơm bao giờ. Sao vậy? Sao thế Manh Manh? Có thai rồi. Manh có thai rồi? Vậy muội ăn nhiều vào. Nào. Hai người cứ làm như giống như chị Mạc nấu cơm không ngon vậy. Để chị ăn thử. Cà chua xào trứng. Ngon thì cậu ăn nhiều vào. Em sao thế? Tiêm thuốc tê rồi. Sao thế? Sao còn khóc nữa? Bà ngoại tôi mất rồi. Chuyện của chị Nam từ khi nào vậy? Ba năm trước, nào, món ăn cuối cùng, kiến bò lên cây. Chào cô. Được, được. Tôi xuống dưới chuyển. Được, được cô đợi một lát. Tôi… tôi thấy anh thích hợp kết hôn. Cái gì nhỉ, em đi chuyển xe. Ông chủ. – Đóng gói một bát bánh dày đường đỏ – Phích đá. Bánh rán nhỏ hồi, thịt bơ nhỏ Chờ chút nhé. Bột đá phải làm ngay. Ông chủ ơi, tôi hỏi anh một chuyện. Nếu như mày là con trai, anh sẽ chọn kết hôn với người phụ nữ như tôi sao? Để tôi nghĩ đã. Nếu em là đàn ông, anh nói là cao hay thấp? Có sao đâu? Em đang nghiêm túc suy nghĩ mà. Nếu mình là đàn ông, em phải làm người cao. Em không chỉ cần cao lớn mà còn phải mặc áo da, đàn ghita. Lúc nghe thấy trên đường có người gọi mình tôi chắc chắn sẽ vuốt tóc trước, rồi quay lại nói với cô ấy, tìm tôi? Thật ra cũng không cần phải nghiêm túc như vậy. Tôi chỉ muốn hỏi cô, nếu cậu là đàn ông, cho dù cô mặc gì, anh có vuốt tóc không vậy? Anh sẽ chọn kết hôn với cô gái như tôi sao? Không đâu. Tại sao? Bởi vì anh không giữ được tiền. Nào, cục cưng, nào. Nhìn không ra, nhìn. Thanh toán, thanh toán, ông chủ, thanh toán. Đến đây. Tôi cũng muốn ăn. Cái đó vừa hay. Cái tai nghe lần trước cậu bỏ quên đúng không? Sao lại ở chỗ anh? Tôi còn tưởng mất rồi chứ. Tiết kiệm tiền đi, tiết kiệm tiền đi. Sếp, không tính tiền nữa. Cho thêm hai đĩa mực, một thùng bia. Được, không thành vấn đề. Coi như là chúc mừng hai người trước. Được. Nhanh lên, ông chủ. Đến đây. Thập Ngũ. Uống rượu, uống rượu. Cậu uống giúp cô ấy, chuyện gì vậy? Tôi uống, tôi. Cạn. – Làm thôi. Ông chủ. Cho thêm một thùng bia. 50 xiên thịt, gân, 50 xiên thịt. Một phần hàu sống, một phần tôm hùm cay. Đổi cho tôi tỏi băm, tôi không ăn được cay. Đổi cái gì mà đổi. Thêm một phần tôm hùm tỏi băm. Được. Hào phóng nhỉ, ông chủ Chu. Hôm nay vui quá, mời mọi người mỗi người một ly bia nào, nào. Thêm năm bài nữa. Cầm đi, cầm đi, đừng khách sáo. Dậy đi. Đứng lên, đứng. Đúng rồi. Có chuyện này em luôn muốn hỏi anh. Vậy tai nghe này là thương hiệu gì? Hôm đó uống nhiều, cuối cùng lại làm mất nó. Trời hơi lạnh rồi. Mấy món thịt nướng không cần đâu ông chủ. Được, được, không thành vấn đề. Lần này đưa cô về. Anh về rồi à? Đồ ăn khuya của chị. Sao mua ít vậy? Em cần bánh quẩy nhỏ Còn bánh dày nữa, mẹ không mua à? Mẹ Con hỏi mẹ chuyện này nhé. Nếu anh là đàn ông, anh sẽ kết hôn với em sao? Cười cái gì? Anh không cưới em đâu. Anh ở lếch thếch thế. Luộm thuộm? Sao tôi lại luộm thuộm thế này? Con quên rồi à? Lúc em còn nhỏ toàn nhét những thứ không thích ăn nhét vào khe ghế. Bố và bố con đều phục. Đó là chuyện hồi nhỏ. Tôi đã lớn rồi. Đủ rồi đấy. Cô là Giang Sơn, đổi bản tính khó dời, muội có ở chung với ta đâu. Bây giờ tôi rất sạch sẽ. Cậu sao thế? Cậu khóc à? Sao cậu khóc rồi? Mẹ em cũng không muốn lấy em. Chỉ vì chuyện này à? Tôi còn tưởng gì nữa. Không ai thèm ta. Không ai bằng lòng lấy ta. Được rồi, được rồi. Đừng khóc nữa. Tôi… tôi cưới cô, được không? Cô lừa ta. Cô xem, tốn hết lớp trang điểm rồi. Em đã khóc như thế này rồi. Con cũng không lấy giấy cho mẹ. Chỉ mình anh dỗ em thôi. Nào, nào bây giờ lau đi. Đi, chúng ta ăn chút gì, được không? Chúng ta đừng khóc nữa. Muốn ăn gì, em lấy cho chị. Bánh dày đường đỏ. Không mua à? Vậy cậu trách ai được? Keo kiệt, cậu ăn phấn đi. Đều ngọt như nhau. Nào, đợi em lấy thìa cho anh nhé. Cậu mở ra cho mình. Được, được, hôm nay cô nói gì cũng là Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa. Hôm nay tôi hầu hạ cô, cô còn… Hầu hạ tôi cả ngày thì đã sao? Ngày nào cũng là cô chăm sóc cháu. Đúng, đúng cậu tốt nhất. Có cần tôi bón cho cậu không? Mặt cậu to thật. Không phải đại ca. Cậu đừng trèo từng bước lên trên nữa. Con đi nhanh lên. Châu Mạc đang đợi cậu đấy. Không, cậu nhìn cái gì? Cậu cũng chê cười mình phải không? Cậu có tin tôi ăn cậu không? A Nhuận Kỳ đeo,. Cậu đeo như thế này vẫn là con gái đúng không? Tôi hợp tác với đạo diễn nhiều năm như thế, lần đầu đóng vai nam. Hai giờ rưỡi rồi.